Dược Thiếu Phàm cởi chiếc áo khoác của cô ra , ném sang một bên . Từ Tử Hàn che ngực lại , đỏ mặt nói "Đây là ở sảnh , sẽ bị nhìn thấy , chúng ta....không phải nên dừng lại sao ?"
"Cửa đã đóng , màn cũng đã kéo , em còn muốn sao ?" - Dược Thiếu Phàm nghiêng đầu nhìn cô , cất tiếng nói.
"T...Tắt đèn."
"Như vậy anh sẽ không thể thấy em." Dứt lời , anh đưa tay kéo mạnh hai cánh tay đang che của cô , anh nhếch miệng cười "Em không mặc bra ?"
"Ưm..." - Từ Tử Hàn đỏ mặt cô nhắm mắt lại , xấu hổ đến nỗi ngay cả nhìn cũng không dám. Dược Thiếu Phàm chợt buông tay cô ra , lạnh nhạt nói "Phải rồi , chẳng phải Lạc Kình đã dạy em cách để quyến rũ anh sao ? Vậy thì bây giờ hãy cho anh thấy em đã nghe và học được gì !?"
"Hả ?"
"Làm đi."
"Anh ấy...chỉ nói em làm giống lúc nãy , hết rồi..." - Cô ngượng ngạo trả lời.
"Vậy thì...anh muốn em quyến rũ anh."
Từ Tử Hàn mếu máo nhìn anh , cô biếtt phải làm sao chứ ???
"Nếu không...anh sẽ không nói chuyện với em và không cho em ngủ chung nữa" - Dược Thiếu Phàm cười tà , cô bặm môi , đó chẳng phải là câu nói cô uy hiếp anh hôm qua sao ??
"Chậc...vậy hôm nay em ăn cơm một mình nhé." - Anh đứng dậy , Từ Tử Hàn vội níu tay áo Dược Thiếu Phàm , khuôn mặt đỏ như trái cà chua , lí nhí nói "Em...sẽ làm." Dược Thiếu Phàm ngồi xuống , im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-coc-em-dem-ve-lam-vo/1223269/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.