Trương Tịch Nhan ở Cổ Đạo Tông đã quen làm một chưởng quầy phủi tay, tự nhiên sẽ không ở dưới tình huống Trương Kế Bình làm thật tốt, Cổ Đạo Tông phát triển mạnh mà lược hạ đi Liễu Vũ, hay là không muốn giữ lại Lãnh Cốt một cái người như hổ rình mồi cả ngày đều muốn đào đi góc tường nhà nàng, sau đó chạy đi ôm quyền quản lý tất cả mọi chuyện.
Nàng cứ bồi ở bên cạnh Liễu Vũ, thưởng thức sắc đẹp của Liễu Vũ, lại nhìn người kia cả người lưu loát giỏi giang làm việc như sấm rền gió cuốn, nàng tổng cảm thấy phảng phất như cả người cũng đầy năng lượng, mỗi ngày đều sinh hoạt bình tĩnh mà hưởng thụ.
Trong khi Liễu Vũ bận rộn, nàng rót cho cô ly trà, đưa chút trái cây, nhìn Liễu đại tiểu thư một tay lập sổ nhìn văn kiện, một tay khác duỗi về phía mâm đựng trái cây cầm lấy một miếng đưa vào miệng cũng có một loại cảm giác thỏa mãn.
Trương Tịch Nhan rất nhàn, có rất nhiều thời gian, làm nàng nổi hứng viết sách và đi dạy học, lại vẫn nhàn rỗi sau lại xuống bếp học làm điểm tâm trái cây này nọ. Hiệu quả cũng lộ rõ, trù nghệ tiến bộ nhanh chóng.
Bởi vì nàng thường đến quảng trường trong thành giảng dạy miễn phí, truyền thụ một ít tu hành cùng kinh nghiệm chiến đấu, hấp dẫn không ít người tới đây, cũng có thể xem như cấp cho mậu dịch thành thêm nhân khí.
Hôm nay, Trương Tịch Nhan vừa giảng xong một khóa, trong lúc đang bước xuống đài liền nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-chu-son-dai-lao-lao-ba-666/3681610/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.