Lãnh Cốt dựa theo phân phó của Trương Tịch Nhan đem Phệ Thần Trùng thú rút về Bạch Cốt Uyên, lại đem Bạch Cốt Uyên di chuyển trở về nơi loạn lưu Thứ Nguyên Giới, sau đó phong ấn lại, ngăn cách lại với ngoại giới.
Hiện giờ diện tích Bạch Cốt Uyên rất rộng, giống loài nhiều, so với Thiên tộc trước kia không kém bao nhiêu, hơn nữa những ai bị hóa thành Phệ Thần Trùng thú hoàn toàn thì vẫn giữ nguyên được ký ức và ngoại hình của nguyên chủ, khiến cho nó thoạt nhìn không khác gì với Thiên tộc.
Lãnh Cốt đối với bộ dáng này của Bạch Cốt Uyên, tự mình cảm thấy an ủi, ít nhất là có lãnh thổ của riêng mình, chính mình lại thành thần, Bạch Cốt Uyên cũng náo nhiệt hơn hẳn, nhưng cảm xúc mất mát và cảm giác trống rỗng trong lòng, làm nàng ấy nửa điểm cũng không được an ủi tới.
Đối với nàng ấy mà nói, Bạch Cốt Uyên có náo nhiệt hay không, không có chút ý nghĩa nào cả.
Nơi này không có thứ nàng ấy muốn cũng như thứ nàng ấy khát vọng.
Lãnh Cốt phong ấn xong Bạch Cốt Uyên, đi đến Thiên tộc, đem tất cả Phệ Thần Trùng phiêu tán trong thiên địa cùng Phệ Thần Trùng đang cảm nhiễm trên người Thiên tộc, thu hồi trở lại sau đó cắn nuốt hấp thu hết.
Nàng ấy đã thành thần, thần thông bao trùm ở phạm cực lớn, hơn nữa cùng hợp tác với phân thần hóa thân cùng nhau dọn sạch, khiến cho nàng ấy trong một thời gian ngắn có thể dọn sạch sẽ trong phạm vi rất lớn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-chu-son-dai-lao-lao-ba-666/3680215/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.