Trương Tịch Nhan tức giận cực độ, tràn ngập phẫn nộ, tim đau như bị trừu bị đâm qua, hận không thể lập tức đem bọn chúng diệt trừ hết cho sảng khoái. Nhưng từ trong trắc trở sinh tử nhiều năm sớm đã luyện ra thói quen càng nguy hiểm, phẫn nộ càng phải bình tĩnh, nếu không hậu quả có thể là máu tươi là sinh mệnh của một đại giới.
Đầu óc nàng nhanh chóng xoay chuyển, tính toán thế cục. Liễu Vũ hiện giờ cần một nơi an ổn, an toàn để dưỡng thương, các thủ lĩnh, tư tế và Hoa Tế Thần của các bộ tộc Vu tộc đều có mặt ở chỗ này, đối phương trận thượng xuất trận như vậy, rất có thể chủ ý là muốn đem Cổ Đạo Tông cùng Vu tộc diệt sạn trong một lần.
Trong đầu Trương Tịch Nhan hiện lên hình ảnh của Lãnh Cốt truyền tới. Đó là ký ức Lãnh Cốt đọc được khi cắn nuốt con Phượng Hoàng kia.
Trương Kế Bình, Hắc Hồ thủy yêu cũng đều bay tới trước mặt Trương Tịch Nhan.
Hắc Hồ vừa đến Thiên Diệu giới liền cùng Trương Tịch Nhan và Liễu Vũ chia ra, nàng ta ở lại Kim Ô thần cung một thời gian, thật sự cũng không thể nào thích nghi được với Thái Dương tinh hỏa, liền quay về Cổ Đạo Tông cùng lăn lộn với Trương Kiều Nghiên, còn vớt được cái chức nhị trưởng lão hình phòng. An toàn trật tự ở đại điện này, chính là được nàng ta an bài bố trí, lại không nghĩ tới một con phượng hoàng lớn như vậy đang ẩn náu ở trong đại điện này. Nàng ta có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-chu-son-dai-lao-lao-ba-666/3651681/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.