Sau khi Liễu Vũ cùng Trương Tịch Nhan rời khỏi thuyền, chỉ có một lối đi bộ từ khoan cầu trên tàu, cuối cầu tàu còn lại là một cái cổng được chế thành từ ngọc thạch trên đó khắc đầy phù văn. Cánh cửa treo ở trên không trung, xung quanh còn có sóng gợn cùng các loại giống trạng thái của gợn sóng, thoạt nhìn nó giống như giới môn của Thiên Long tộc phiên bản mini. Phía sau cửa là một mảnh sương mù trắng mênh mang, cái cũng nhìn không rõ.
Trương Tịch Nhan xuyên qua sương mù trắng không còn thấy bóng dáng.
Liễu Vũ chạy nhanh thêm hai bước, theo sau, liền thấy xuất hiện trước mặt một dãy thật dài các bật cầu thang đi xuống, mà cánh cửa phía sau thì biến mất. Cô không thể hiểu nỗi mà nhìn về phía sau, đi cảm giác bánh lái, phát hiện thuyền ở cách nơi này không xa, thật giống như trung gian cách vài tầng vô hình không nhìn thấy cũng sờ được nhưng lại chân thực tồn tại như một bức “Tường”, nếu nói là tường lại cảm giác cũng không đúng, nó càng giống như từ khí tạo thành.
Trương Tịch Nhan thấy Liễu Vũ theo không kịp, quay đầu lại liền thấy cô đầy mặt mờ mịt mà đánh giá bốn phía, giải thích nói: “Hai con bảo thuyền này của Âm Dương Đạo Tông có thể đi thẳng tới Cổ Đạo Tông, vì phòng ngừa có người trộm thuyền, nơi đậu thuyền bày ra nhiều tầng không gian kết giới, nơi đậu thuyền là một tầng không gian, cầu tàu là một tầng không gian, bậc thang này thoạt nhìn chỉ có 99 bậc, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-chu-son-dai-lao-lao-ba-666/3512951/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.