Liễu Vũ đi theo hai huynh muội tiến vào chân núi, đến được cái thôn có tên "Liễu Gia Thôn"
Thôn này giống như cổ trấn được bảo trì tương đối tốt, phòng ở kết cấu thổ mộc, dọc theo hai sườn bên đường có dân cư, cửa hàng, còn có nhà cửa. Điểm không giống cô trấn là ở đây không hề có một đồ vật hay phương tiện hiện đại hoá nào, cũng không có loại xe ngựa trên trên phim truyền hình nhưng có một ít hài tử đang chơi đùa.
Bảy, tám hài tử tụ về một gốc, mỗi người trên tay cầm hạt giấy thi triển một loại pháp thuật gì đó, thi nhau xem hạt giấy của ai bay cao, xa hơn.
Lúc bọn họ đi ngang đám hài tử này, bọn chúng hướng nhìn về phía bọn họ, hạt giấy đều rơi xuống không một ai thắng trong cuộc thi này.
Trong thôn cũng không có người đi đường, nhìn rất quạnh quẽ nhưng bên trong cửa hàng thì có người, bọn họ cũng giống như anh em Liễu Thụ, mặc đạo bào màu nguyệt bạch, nhưng chỉ một số ít, đa số bọn họ mặc chính là đạo bào màu xanh nhạt, đồ mặc làm tạp dịch và đồ của tiểu nhị.
Khi hai huynh muội gặp được người mặc đạo bào nguyệt bạch thì căn cứ chào "Sư huynh, sư tỷ, sư thúc" mà xưng hô. Cứ như vậy mà từ bối phận thấp đến bối phận cao mà hành lễ, cùng bối phận sẽ khom lưng chấp tay hành lễ một cái, nếu bối phận cao hơn chỉ gật đầu xem như đáp lễ.
Liễu Vũ thông qua bên đường quan sát rồi đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-chu-son-dai-lao-lao-ba-666/3469521/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.