Jungkook ở Anh, sớm tối bận bịu đi học rồi luyện tập. Kể từ cái lần đầu tiên trở về đây cậu có gọi điện cho Taehyung một lần để thông báo hạ cánh an toàn, ngoài ra thì không còn liên lạc lần nào nữa.
Theo tình hình ở Hàn Quốc mà cậu nghe Namjoon nói lại thì mọi thứ thực sự rất hỗn độn. Chuyện của hai người họ ảnh hưởng rất nhiều tới truyền thông. Nghe Namjoon nói cả hai đều bị phóng viên theo đuôi, Jungkook ở trong lòng không nhịn được khẽ lo lắng. Nhưng dẫu có lo lắng nhiều như vậy nhưng cậu cũng không dám gọi về. Cậu biết Taehyung rất bận. Buổi sáng hắn phải đối phó với phóng viên, buổi tối còn phải làm công việc. Cho nên không có lúc nào cậu nghĩ là thời điểm thích hợp để gọi cho Taehyung cả.
Có mấy hôm không ngủ được là vì nhớ hắn, Jungkook cũng đành bất lực nằm một chỗ. Ngón tay theo thói quen mân mê chiếc nhẫn trên tay. Tự hỏi lúc này hắn ở Hàn Quốc là đang làm cái gì. Có phải lại vì chuyên chú làm việc mà bỏ bữa hay không? Hoặc là có khi nào không có cậu ở cạnh, hắn lại cố tình thức suốt đêm làm việc.
Jungkook thoáng chốc thở dài.
Mỗi lúc rảnh rỗi cậu hay đến tìm mẹ để trò chuyện. Lúc có mẹ thực tốt, cậu không phải giấu kín tâm tư mình thật lâu giống như khi trước. Jungkook thường kể cho mẹ nghe chuyện của cậu với Taehyung, bộ dạng đáng yêu giống như một đứa trẻ lên ba đem khoe với mẹ món đồ đẹp mà nó có. Không phải bởi vì trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-chot-yeu-em-den-nhuong-nay/1801281/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.