Tám giờ sáng, thời điểm mặt trời đã đối diện với khung cửa sổ của căn biệt thự và soi rọi những tia sáng vàng ươm xuyên qua khe nhỏ của lớp rèm cửa. Kim Taehyung mặc chiếc áo sơmi trông có vẻ lộn xộn, cùng quần tây, bộ đồ của tối ngày hôm qua, đến thời điểm này vẫn chưa hề tỉnh dậy.
Hai đầu lông mày hắn nhíu chặt, có phải hay không giấc ngủ lại tiếp tục đưa hắn vào một giấc mơ khác?
Ở đâu đó, một khung cảnh rất mờ nhạt mà hắn nhìn thấy, có màu xanh lục của cây cỏ và cả màu trời hơi tối lại. Bên tai là vài tiếng gió rít lên, xào xạc qua những tán cây. Tí tách. Trên khuôn mặt hắn chợt xuất hiện vài giọt nước lạnh ngắt. Tiếp đó ngày càng nhiều, cuối cùng thì hắn nhận ra trời đã đổ mưa rào từ bao giờ. Khung cảnh trước mắt hắn rất mờ, cứ như là luôn có một khoảng cách bằng sương che chắn lại. Kim Taehyung chỉ cảm nhận được bên tai là tiếng mưa và tiếng cười khúc khích của ai đó. Hắn nhanh chóng quay sang bên cạnh, tìm kiếm người duy nhất xuất hiện trong giấc mơ của hắn. Nhưng rất tiếc. Mọi thứ đều quá mờ ảo.
Có một người, đó hẳn là một cậu con trai với mái tóc đen cùng chất giọng trong trẻo. Cậu trai nhỏ ấy chợt nắm lấy tay hắn, kéo hắn cùng chạy dưới tiết trời xối xả. Từng đợt mưa rào rũ xuống chiếc áo sơmi trắng của hắn và cậu, ướt nhẹp. Gió từng cơn táp vào da thịt cả hai đến lạnh cóng. Nhưng bấy nhiêu thôi dường như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-chot-yeu-em-den-nhuong-nay/1801261/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.