"Mẹ em... Anh biết bà ấy sao?" Jungkook hỏi hắn với ánh mắt mong chờ. Giống như tia hi vọng nào đó chợt tồn tại sau cùng.
"Jeon YooRa là mẹ kế của anh. Vài năm trước bà ấy cùng ba anh tái hôn."
Nghe nói đến đây, cậu dần dần cúi đầu. Trong miệng chỉ khẽ à một tiếng. Rốt cuộc cũng chỉ vậy thôi. Cậu vẫn là một người thừa thãi sau tất cả. Người cậu thương yêu đều có gia đình, có hạnh phúc và có người để yêu thương. Mọi người có tất cả, có những gì mà cậu không thể có. Có thật là mẹ ư? Nhưng mẹ có gia đình riêng rồi. Bằng ấy năm chẳng hề quay về tìm cậu. Vậy Jungkook có nên tin rằng mẹ vẫn muốn gặp lại mình? Hay sự gặp gỡ này sẽ chỉ khiến bà ấy trở nên khó xử hơn.
Nghĩ rồi Jungkook khẽ lắc đầu. Đôi con ngươi mờ tịt.
"Làm sao có thể gặp lại bà ấy chứ..."
"Nếu em đồng ý, anh có thể lập tức đưa em đi. Đến lúc đó em sẽ được đoàn tụ với mẹ."
Loading...
Jungkook chỉ khẽ cười một cách bất lực.
"Em sẽ không đi. Bà ấy thực không cần phải gặp lại em. Em như vậy, một mình, là ổn rồi. Anh cũng không cần phải tỏ ra thương hại em. Em không sao cả."
Tiếp sau câu nói của Jungkook chính là một khoảng lặng giữa cả hai. Namjoon ngồi đó nhìn cậu, nhất thời không biết phải thuyết phục ra sao. Hắn trước giờ ít khi phải làm thế này trước ai. Thế nên hiện tại có chút đuối lí. Cũng không thể cho mẹ gặp Jungkook ngay bây giờ để cậu thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-chot-yeu-em-den-nhuong-nay/1801256/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.