Sáng hôm sau tỉnh giấc, điều đầu tiên Jungkook cảm nhận được sau một ngày tuyệt vời hôm qua đó là cơn đau nhức đến rã rời. Có lẽ lâu rồi không vận động nên hôm qua có hơi quá. Sáng nay hai chân nhất thời khó khăn đứng dậy.
Taehyung xuống nhà trước, nhận thấy trong bếp không có người liền một mạch lên phòng Jungkook kiểm tra. Trong đầu cũng lờ mờ đoán ra nguyên do.
Gõ cửa hai lượt, sau khi nghe thanh âm mới đem cửa phòng mở ra. Jungkook ngồi trên giường, giương mắt lên nhìn hắn. Vẻ mặt mang chút đáng thương.
"Ngài... hôm nay có thể ăn sáng ở ngoài hay không?" Jungkook vừa nói vừa hồi hộp. Bởi vì thông thường hắn là người rất khó tính trong chuyện ăn uống. Không đúng bữa thường sẽ dễ nổi nóng. Mà Jungkook một chút cũng không muốn hắn nổi nóng với cậu.
"Đau chân à?"
Cậu không nói gì, chỉ bĩu môi gật đầu.
Loading...
Taehyung bỗng chốc cảm thấy thực buồn cười. Vẻ mặt của người nọ là sao chứ? Là ai oán cái gì đây?
Jungkook ngồi trên giường xoa xoa hai chân, còn có lưng và cánh tay cũng đau. Cơ thể hiện tại giống như người già xương cốt yếu ớt. Thật là chán. Chắc hôm nay sẽ chẳng làm được cái gì ra hồn.
Trong mớ suy nghĩ của Jungkook, cậu bỗng phát hiện bản thân trở nên nhẹ bẫng. Nhất thời không còn cảm thấy chăn bông ở dưới chân nữa. Bình tĩnh lại liền nhận ra bản thân đang được nhấc bổng, cả người bị Taehyung bế ngang mang vào phòng vệ sinh.
"Ngài.... tôi... tôi có thể tự đi được."
Taehyung nhìn xuống bằng ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-chot-yeu-em-den-nhuong-nay/155728/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.