9. 
Giữa dòng hồi ức, tôi dần chìm vào giấc ngủ say. 
Sáng hôm sau thức dậy, Trần Chiêu đã ra ngoài. 
Không có giấy ghi chú, không có bữa sáng. 
Tôi biết điều thu dọn đồ đạc, vừa bước ra khỏi cửa đã đụng phải anh từ bên ngoài về. 
“Đi à?” 
"Không đi chẳng lẽ đợi anh về đuổi tôi chắc?” 
Anh không trả lời câu hỏi của tôi, chỉ cười một tiếng: “Có cần tôi khiêng xuống giúp cô không?” 
“Cảm ơn.” Tôi đưa vali cho anh. 
"Nếu tiện anh có thể đưa tôi đi tìm nhà không?" 
"Tôi còn phải đi làm." 
"Tôi sẽ trả tiền." 
Anh không lên tiếng, vác vali trên vai đi về phía cổng khu dân cư. 
“Vali có bánh xe, có thể kéo được.” Tôi nhắc nhở anh. 
“Đường xấu, nhỡ trầy xước tôi không đền nổi.” 
So với trước kia, anh lúc này cao to và cường tráng hơn. 
Nhìn theo bóng lưng của anh, tôi chợt nhớ đến năm lớp 11, 12, anh cũng xách vali hộ tôi đi về phía trước, đi được một đoạn thì đứng lại chờ tôi nhăm nhi quà vặt. 
“Nhanh lên nào.” 
Anh đưa tay kéo đồng phục học sinh của tôi. 
"Anh kéo tay em?" 
"Ai kéo tay em?" 
Tôi không nói gì, chỉ cười gian nhìn anh. 
Anh có vẻ cáu kỉnh, "Mà kéo thì đã sao?” 
"Cũng không có gì, chẳng qua là bạn cùng bàn của em sẽ ghen." 
Mặt anh chợt tối sầm lại. 
"Anh cảnh cáo em, đừng có yêu sớm.” 
Đồng phục của thiếu niên nhuộm đầy hương gió, chứa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-chap-yeu-anh/2694204/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.