5.
Khi tôi 12 tuổi, một cô gái xuất hiện trong nhà tôi.
Em rất gầy, trầm tĩnh lại khôn khéo.
Mỗi lần tôi đưa em đi chơi, những người bạn xung quanh tôi đều trêu chọc em, "Trần Úc, bạn gái cậu xinh thật đó."
"Mới bây lớn đã có bạn gái, không sợ bị cha cậu đá.nh sao?"
...
Ngay cả hàng xóm bắt gặp tôi đưa em đến trường cũng đùa với tôi rằng: "Bạn gái Trần Úc đây hả? Hôm nay không mua bánh bao đường đỏ cho con bé sao?"
Tôi có chút không nói nên lời, "Em ấy là em gái cháu."
Mỗi khi như vậy, em luôn trốn sau lưng tôi, giống như một con mèo con, vô cùng nhút nhát.
Làm sao có thể có một cô gái nhút nhát đến vậy chứ?
Chỉ cần nói nhiều hơn một chữ với em, em cũng sẽ đỏ mặt.
Em luôn nhẹ nhàng gọi tôi là anh trai.
Lỗ tai tôi như c.hết chìm trong hũ mật, chẳng thèm suy nghĩ mà đưa quà vặt lẫn tiền tiêu vặt cho em.
Thành tích của em không được tốt lắm, luôn bị dì quở trách, nhưng tôi thì ngược lại, cảm thấy em ngốc nghếch một cách đáng yêu.
Nhưng cũng chính cô em gái ngoan ngoãn và ít nói này, năm 16 tuổi đã chạy thẳng vào phòng tôi và nhìn tôi chằm chằm.
"Không phải anh chỉ đẹp trai một chút, thành tích khá hơn một chút thôi sao? Tại sao ngày nào mẹ cũng khen anh mà chỉ mắng em?”
Ban đầu tôi còn tưởng em bị mộng du.
Sau này mới biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-chap-yeu-anh/2694192/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.