Luân Thanh chìm trong sự lo lắng của bản thân, nước mắt lăn dài trên đôi má, trong sự bất lực không thể làm được gì, mẹ của cậu nghe tin này, cũng đã đến đây cùng với cha của cậu, bà nhìn bộ dạng đau đớn của cậu, mà lên tiếng bảo:
"Con à đừng buồn như vậy mà, rồi mọi chuyện sẽ ổn mà thôi, cậu ta sẽ tỉnh lại, cậu ta sẽ không sao hết!
Trước sự trấn an của mẹ mình, cậu cảm thấy không hề vui vẻ một chút nào, cậu liền vung tay tát thẳng vào mặt của bà ta, lớn tiếng quát mà mặc kệ bà ta là mẹ của mình: "Bà hãy câm miệng của mình lại đi, bà diễn như vậy là đủ lắm rồi, tất cả những lỗi lầm đều là do bà gây ra, có phải bà đang hả hẻ lắm chứ, bởi vì giờ phút này, thì con trai của bà sẽ không bị kẻ nghèo hèn đó tiếp cận một lần nào nữa..."
Dứt lời cậu với ánh mắt căm thù, cắn chặt môi lên tiếng: "Bà đừng có mà tự mãn nghe rõ chưa, bởi tôi sẽ không tha cho bà đâu, tự tay đứa con trai này, sẽ tống bà vào tù bởi những sai lầm của bà..."
Nghe những lời nói từ con trai của mình, bà cảm thấy như trái tim của mình bị vỡ ra làm đôi, nỗi lòng tan nát, bà nức nở nói: "Ta thực sự không có làm ra những chuyện này mà, tại sao con lại không tin tưởng mẹ mình? Chỉ vì một người bạn thôi sao? Và thậm chí còn dám hỗn láo với mẹ, còn tính tổng mẹ vào tù nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-chap-yeu-anh-ta-day-tro-thanh-nam-phan-dien/3572133/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.