Trước sự bàn tán của đám đông và ánh mắt tức giận của cô giáo, hai người đưa mắt nhìn chằm chằm nhau, với những suy nghĩ trong đầu, khi biết có chuyện không hay sắp diễn ra, giờ đây cô giáo cũng lên tiếng: “Hai em Sao lại đi học trễ vậy chứ? Các em nên bị phạt về điều này, còn bây giờ mau ra trước lớp đứng cho tôi!”
Hai người nghe những gì cô giáo nói, mà sắc mặt trở nên u buồn, bọn họ không thể làm được gì hết, mà chỉ đồng ý theo mệnh lệnh, ra ngoài cửa để đứng...
Hai người đứng bên ngoài, trong khi Long Long thì bật cười, nụ cười này khiến cho Luân Thanh cảm thấy vô cùng bối rối: “Tại sao cậu lại cười như vậy chứ? Rốt cuộc là có chuyện gì à?”
Long Long lên tiếng: “À thật ra thì tớ cảm thấy rất vui khi được ở bên cạnh của cậu, vậy nên cho dù ra đây đứng thì đã sao chứ, chỉ cần ở bên người bạn thân nhất của tớ là được rồi, còn lại tớ không quan tâm đến những điều khác...”
Trước câu nói kỳ lạ kia. Luân Thanh lên tiếng hỏi rằng: “Tại sao cậu lại nói như vậy? Tại sao lại muốn ở gần cạnh tớ?”
Long Long giải thích: “Thật ra bây giờ chúng ta, vẫn còn đang học cấp hai, vậy nên còn rất nhiều thời gian để ở bên cạnh của nhau, nhưng sau này thì sao chứ, sau khi lên cấp 3, và học hết cấp 3 thì, lúc đó chúng ta sẽ phải học những ngành nghề khác nhau của bản thân, thậm chí là, thời gian của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-chap-yeu-anh-ta-day-tro-thanh-nam-phan-dien/3572113/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.