Mẹ anh đứng trong góc tối, lẳng lặng nhìn dòng người huyên náo, tò mò không biết cô gái này rốt cuộc là ai.
Thật ra chính bà ấy đã cho người đưa cô đến đây, còn cố tình tặng cho Đào Chỉ Nhiên một bộ váy giống hệt.
Thứ nhất, bà ấy muốn khiến Đào Chỉ Nhiên bỏ cuộc, biết khó mà lui, tránh xa con trai của bà ấy ra.
Thứ hai, anh càng muốn bảo vệ cho Noãn Thanh, giấu cô ở trong bóng tối, che chở cho cô thì bà ấy càng muốn đưa cô ra ngoài ánh sáng. Bà ấy biết rõ dư luận đáng sợ nên muốn gây áp lực cho anh, khiến ý chí của anh bị ăn mòn, dần dần không còn kiên định tiếp tục chống đối bà ấy nữa.
“Mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi Lục Diên à, con dâu của Trần gia không thể nào là một cô gái hống hách, ương bướng, không biết lễ nghĩa như Đào Chỉ Nhiên, càng không phải là một cô gái câm như Úc Noãn Thanh.”
Sau khi bước xuống cầu thang, Úc Noãn Thanh bị mọi người vây quanh, cô có hơi rụt rè lùi về phía sau, trong lòng hoảng hốt.
Trần Lục Diên vội chen vào dòng người, anh nắm lấy bàn tay cô, lườm bọn người đó: “Nhìn gì mà nhìn?”
Sau đó anh quay sang dịu dàng với cô, anh rất lo lắng, không biết vì sao cô lại có mặt ở nơi này: “Noãn Thanh, không phải anh đã dặn em ở nhà chờ anh sao? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”
Cô cầm lấy tay anh, viết viết vào lòng bàn tay anh: “Là mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-can-rung-dong-mot-doi-nang-niu/3356747/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.