Sáng hôm sau, khi anh tỉnh dậy, đầu có chút đau nhứt, có lẽ là do hôm qua uống quá nhiều rượu nên mới vậy.
Trần Lục Diên vẫn nhắm mắt, anh thuận tay muốn ôm người bên cạnh vào lòng như thói quen, nghe cô nũng nịu, nghe cô oán trách nhưng lại không quơ trúng thứ gì cả.
Đến khi anh mở mắt ra, mới nhớ là mình đang ở nhà, tối qua còn...
Anh ngồi bật dậy, vò đầu bứt tai, nhớ lại cảnh tượng của đêm qua, ánh mắt đó, nụ hôn đó, cảm giác sung sướng đó, cả cô gái kia cũng hiện ra ở trước mắt anh.
Anh nhếch mép, khẽ liếm đôi môi khô khốc, có cảm giác như là dư vị vẫn còn tồn động.
Quả nhiên đối với cô, anh vẫn còn rất nhiều hứng thú, vẫn chơi chưa chán.
Trần Lục Diên không nghĩ nữa, anh vào phòng tắm, sửa soạn và mặc âu phục chỉnh tề chuẩn bị đến công ty.
Xuống dưới lầu, anh liền nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đang loay hoay trong bếp, khoé môi không tự chủ được mà mỉm cười. Chỉ có thể nói... là do đêm qua rất tuyệt, bây giờ chỉ cần nhìn thấy cô là anh lại nghĩ đến cảnh tượng ướt át đó.
Tuy anh cũng chẳng phải là kẻ chính trực gì nhưng mà ngay cả bản thân anh cũng tự thấy mình biến thái, không biết tiết chế. Lần nào nhìn thấy ánh mắt đó của cô, anh cũng như một kẻ điên, biến thành dã thú đói khát dục vọng.
Trần Lục Diên bước xuống lầu, nhìn thấy anh, cô liền tránh né ánh mắt, vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-can-rung-dong-mot-doi-nang-niu/2729780/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.