🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi Trần Lục Diên trở về nhà cũng đã khá là muộn nhưng Noãn Thanh vẫn còn ở trong bếp hâm nóng thức ăn.



Lúc anh lên tiếng thì cô còn bị giật mình, anh hỏi: "Đã trễ rồi còn hâm thức ăn làm gì?"



Noãn Thanh mỉm cười bưng thức ăn ra bàn rồi tìm giấy bút, cô viết: "Tôi sợ anh về trễ sẽ cảm thấy đói, vừa hay tôi vừa hâm nóng lại, anh ăn đi."



Anh thấy cô đúng là làm việc dư thừa, nếu anh đói còn không biết tự ăn bên ngoài hay sao? Nhưng mà anh lại không nỡ nói lời khó nghe với cô: "Sau này không cần phiền phức như vậy nữa, nếu tôi đói, tôi sẽ tự biết nấu. Còn cô, ngủ sớm một chút đi, đừng có học thói thức khuya, không tốt đâu."



Cô ngoan ngoãn gật đầu, anh vui vẻ xoa xoa mái tóc mềm mại của cô, đột nhiên lại kéo cô đến sofa.



"Tôi có thứ này cho cô." Anh nhếch môi đắc ý: "Nhắm mắt lại đi!"



Noãn Thanh cảm thấy có chút ngờ vực, chần chừ một lúc vẫn quyết định nghe theo lời anh.



Thấy cô đã thật sự nhắm mắt, anh mới lấy chiếc hộp trong túi ra, mở nắp lấy ra một sợi lắc tay lấp lánh đung đưa trước mặt cô.



"Cô mở mắt ra đi." Anh nói.



Cô vừa mở mắt ra đã bị anh làm cho giật mình, cô ngơ ra đó nhìn chiếc lắc rồi lại nhìn anh.



"Có đẹp không?" Anh hỏi.



Nó thật sự rất đẹp nên cô đã gật đầu.



"Vậy tôi tặng nó cho cô, cô có thích không?" Anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-can-rung-dong-mot-doi-nang-niu/2729750/chuong-33.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bất Cẩn Rung Động, Một Đời Nâng Niu
Chương 33
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.