Từ sau ngày hôm đó Trần Lục Diên đã cẩn thận hơn, anh còn cho hai tên vệ sĩ đứng canh gác ngoài cổng, dặn dò là bất cứ ai cũng không được vào, đặc biệt Đào Chỉ Nhiên, anh không cho phép cô ta tiếp tục đến đây làm càng nữa.
Chỉ là từ sau ngày hôm đó, Noãn Thanh dường như đã không còn như trước nữa, cô thu mình lại hơn, cũng ít cười với anh. Có lẽ việc ấy đã trả thành một cú sốc khiến cô bị chướng ngại tâm lí không dám lại gần anh.
Mặc dù trong hợp đồng có ghi rõ là cô phải ở bên cạnh anh một năm nhưng cô lại không phải tiếp tục ở lại nữa, cho không muốn làm một kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc của người khác, khiến cô gái kia đau khổ.
Người khác hay nói, kẻ tổn thương thường mang lại tổn thương cho người khác, nhưng cô thì không làm vậy, cô luôn lo nghĩ cho mọi người, cho dù chỉ là một người xa lạ.Vì cô biết rõ hơn ai hết cảm giác đó đau đớn và khổ sở thế nào nên cô không muốn người khác phải chịu những nỗi đau đó giống mình.
Chỉ là... dì cũng đã kí vào hợp đồng đó, nếu làm trái hợp đồng phải đền gấp năm lần, nhưng mà cô không có tiền, anh biết rõ điều này nên đã cố tình làm vậy để cô không thể rời đi, phải ngoan ngoãn ở bên cạnh anh.
Đây cũng là lần đầu tiên cô nhận ra anh không phải là một người đơn giản, mọi bước đi đã được anh gài cho cô một cái bẫy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-can-rung-dong-mot-doi-nang-niu/2729735/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.