Edit: DL – Beta: Chi
*****
Sở Nghĩa rất hiểu cảm xúc của Tần Dĩ Hằng.
Nếu cậu tới tham gia buổi họp bạn bè của Tần Dĩ Hằng, lại nghe bạn bè gọi anh là bảo bối hết câu này sang câu khác, chắc chắn cậu sẽ phát điên.
Cho nên cậu cảm thấy bản thân không thể cứ ôm cái suy nghĩ chỉ cần mình đi ngay ngồi thẳng là sẽ chẳng có chuyện gì.
Tần Dĩ Hằng giận là đúng.
Khi chồng mình giận phải làm thế nào?
Đương nhiên là phải dỗ chứ sao.
“Ha ha.” Sở Nghĩa cười, xua tan bầu không khí xấu hổ.
Sở Nghĩa cảm thấy với cảm xúc như hiện tại, có lẽ anh sẽ không bước lên và đè cậu vào ván cửa. Thế nên cậu liền rời khỏi cửa, lấy di động ra.
Mở group chat, cậu chỉ vào tin nhắn bên trên của Tiểu Kiệt, nói: “Thật ra bọn họ cũng hiểu không nên gọi em như thế, chỉ là họ đã quen miệng thôi.”
Sở Nghĩa quay đầu nhìn Tần Dĩ Hằng, thấy anh không có vẻ mất kiên nhẫn liền tiếp tục lướt xuống.
“Anh nhìn mấy bao lì xì này xem, đây đều là tiền phạt của bọn họ đấy.”
Nói rồi cậu lướt thẳng đến cuối, sau đó nhắn thêm một câu trong nhóm.
Sở Nghĩa: Sau này không được gọi tao là bảo bối nữa.
Không biết mọi người đang chờ Sở Nghĩa lên tiếng hay vừa lúc cả nhóm đều đang nghịch di động, thấy cậu nhắn câu này, chưa tới mười giây sau, những người bạn tham gia buổi tụ họp tối nay đều xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-can-ket-hon-voi-giam-tinh-roi/3574036/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.