Edit: DL – Beta: Chi
*****
Sau khi Tần Dĩ Hằng rời đi, Sở Nghĩa lại quay về giường.
Mắt vừa nhắm lại, di động bên cạnh đã reo vang, cậu cầm lên, phát hiện là Tần Dĩ Hằng nhắn tin cho cậu.
Tần Dĩ Hằng: Anh gọi bữa sáng cho em rồi.
Tần Dĩ Hằng: Biết em buồn ngủ
Tần Dĩ Hằng: Ăn đi rồi ngủ tiếp.
Sở Nghĩa trả lời: Vâng ạ.
Với thói quen của Tần Dĩ Hằng, nếu có việc, anh nhất định sẽ nói hết một mạch.
Sở Nghĩa trả lời xong liền đợi vài giây, thấy Tần Dĩ Hằng không có động tĩnh gì nữa, cậu định để điện thoại sang một bên.
Nhưng vừa mới khóa màn hình, chuông điện thoại lại vang lên.
Trên màn hình hiện ra tin nhắn của Tần Dĩ Hằng. Anh nhắn tiếp: Trưa nay anh bận không thể về ăn cơm được.
Tần Dĩ Hằng: Bốn giờ chiều có lẽ mới xong.
Sở Nghĩa: Vâng.
Tần Dĩ Hằng lại không nhắn gì nữa, lần này Sở Nghĩa đợi lâu hơn rồi mới thoát WeChat.
Nhưng cũng giống như vừa nãy, di động mới khóa, tin nhắn của Tần Dĩ Hằng lại hiện ra.
Tần Dĩ Hằng: Giao cho em một nhiệm vụ.
Tần Dĩ Hằng: Trước khi anh về, nghĩ ra một biệt danh đặc biệt cho anh.
Sở Nghĩa bật cười, bởi vì trong phòng chẳng có ai nên cậu cười rất thoải mái, ha ha ha.
Cậu lăn nửa vòng trên giường, lăn sang bên Tần Dĩ Hằng ngủ, trả lời anh: Được
Tần Dĩ Hằng: [ Hình ảnh ]
Sở Nghĩa mở ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-can-ket-hon-voi-giam-tinh-roi/3574018/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.