Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Sở Nghĩa gấp bộ quần áo một cách đầy trân trọng, sau đó lại bỏ chúng vào trong túi. Vì không muốn mình có vẻ quá ngu, cậu cố gắng tỏ ra bình tĩnh nói với Tần Dĩ Hằng: “Em cảm ơn ạ.”
Tần Dĩ Hằng: “Không cần phải khách sáo với anh.”
Sở Nghĩa lắc đầu: “Nhận được quà nói cảm ơn là một chuyện hết sức bình thường, bất kể quan hệ có thiết bao nhiêu.”
Tần Dĩ Hằng hơi nghiêng đầu, như đang nghĩ về tính hợp lý của vấn đề này.
Sở Nghĩa im lặng đợi vài giây, cuối cùng nghe thấy anh đáp: “Ừ.”
Cậu cười rộ lên, nói cảm ơn một lần nữa: “Em cảm ơn,” Suy nghĩ trong chốc lát, cậu liền bổ sung một tiếng rất nhỏ: “Chồng.”
Em cảm ơn chồng.
Tần Dĩ Hằng đơ người trong nháy mắt.
Lần này, anh vô cùng vui vẻ tiếp nhận chuyện được tặng quà thì phải cảm ơn.
“Lại đây.” Tần Dĩ Hằng đứng lên, gọi Sở Nghĩa.
Cậu nghe lời đứng dậy, đi qua. Ngay khi sắp bước đến cạnh anh, cậu bỗng bị anh kéo nhẹ một cái.
Như không cẩn thận, hoặc cũng có thể là cố ý, Sở Nghĩa không đứng vững, chuẩn xác đổ vào trong ngực Tần Dĩ Hằng.
Sau đó, anh đỡ vai, giữ đầu cậu, cúi đầu hôn lên môi cậu.
Nụ hôn này rất ngắn, gần như vừa chạm nhẹ đã vội kết thúc rồi, đã thế còn là bị bắt buộc kết thúc.
Trong khoảnh khắc cửa phòng đột ngột bị mở ra, Sở Nghĩa lập tức rời khỏi vòng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-can-ket-hon-voi-giam-tinh-roi/3573998/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.