Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Rời nhà không bao lâu, Tần Dĩ Hằng liền nhắn tin cho Sở Nghĩa, nói anh đã lên tàu điện.
Sở Nghĩa trả lời vâng, sau đó dặn anh đi đường cẩn thận.
Tin nhắn được gửi đi, cậu trượt màn hình lên trên. Nội dung tin nhắn giữa cậu và Tần Dĩ Hằng không nhiều lắm, đa số đều nhàm chán và ngu xuẩn thế này, song cậu vẫn nhìn thật lâu.
Đến khi không còn gì để xem nữa, Sở Nghĩa mới thoát ra. Thông báo bạn bè có chấm đỏ, cậu tiện tay ấn vào, vừa khéo phát hiện Chương Khải mới cập nhật trạng thái.
Hắn đăng một bức ảnh chụp mặt đường phủ tuyết, kèm theo thông tin định vị tại một thành phố ở phương Bắc và dòng chữ “Muốn đông chết con chó nào đây?”
Sở Nghĩa nở nụ cười, mở WeChat của Chương Khải.
Sở Nghĩa: Lại đi công tác à?
Chương Khải: Đúng vậy, lạnh chết tao.
Chương Khải: Còn có tuyết đây.
Chương Khải: Tuyết lớn.
Chương Khải: Sao mày dậy sớm thế?
Sở Nghĩa: Hôm nay Tần Dĩ Hằng đi công tác.
Chương Khải: Tao hỏi sao hôm nay mày dậy sớm thế, mày lại bảo Tần Dĩ Hằng đi công tác là thế nào?
Sở Nghĩa: Haiz
Sở Nghĩa: Còn không phải là
Sở Nghĩa: Anh ấy đi chuyến tàu sớm
Sở Nghĩa: Tao cũng bị đánh thức luôn à.
Chương Khải: Cao xanh hỡi!
Chương Khải: Ông trời muốn đông cứng con chó tao đây
Chương Khải: Mày cũng muốn tới đông lạnh con chó tội nghiệp này à.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-can-ket-hon-voi-giam-tinh-roi/3573987/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.