Một Thiện Tử oai phong mấy thế giới, đại năng trong Hư Không có biệt danh “Cường đạo mạnh nhất” vậy mà giờ này phút này lại đang đơn phương bị đánh thành đầu heo.
Mấy vị đi theo hắn đều trợn tròn mắt nhìn.
Nhất là mấy cô nàng và ‘chàng gei’, vốn tôn sùng hắn như nam thần trong lòng, sùng bái ái mộ luôn muốn được trải qua tình một đêm với hắn…
Đầu heo này là ai? Mau trả lại tôn thượng cao ngạo lạnh lùng đẹp trai trâu bò của họ lại đây!
Thiện Tử căn bản không dám đánh trả chỉ cố gắng che mặt: “Sư thúc… úi… chúng ta có thể không đánh mặt được không?”
Tô Băng đã lâu không động tay động chân, lúc này rốt cuộc không cần áp chế sức mạnh, chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng, tâm tình cũng rất tốt: “Thoải mái, đánh trả thoải mái, để ta xem thử xem gần đây tu vi của ngươi thế nào.”
Thiện Tử nào dám? Tuy rằng hắn xuất sư đã lâu, sau đó cũng lăn lộn phong sinh thủy khởi, ngốn rất nhiều hạch tâm, nhưng có ích lợi gì? Trước mặt người nam nhân này, có ăn một trăm hạch tâm cũng chỉ lãng phí thời gian mà thôi.
Đây là hắn dùng mấy vạn năm bị đánh vô số lần cho ra được chân lý, tuyệt đối không lầm!
“Hức hức hức, sư thúc, không cần xem đâu, đệ tử sao dám động thủ với ngài?”
Mày Tô Băng nhướn lên: “Bảo ngươi ra tay thì cứ ra tay, còn lảm nhảm tiếp nữa ta sẽ đánh thật đó.”
Thiện Tử rất muốn khóc.
Mấy người áo tím đứng xem xung quanh không phục: “Tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-can-cai-choc-thung-troi/1335835/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.