Những lời này của thỏ trắng thực sự đã đâm một đao vào tim Tô Băng, mỗi từ mỗi câu đều mang theo cái lưỡi câu, cắm vào rút ra, máu tươi đầm đìa.
Qua một lúc lâu, Tô Hàn vẫn chưa quay lại, thỏ trắng thấy Tô Băng đáng thương, lại nói thêm câu: “Huynh đệ, ngươi nghĩ thoáng chút đi, trước đây ta cũng ngốc nghếch như vậy, nhưng bây giờ thoải mái rồi, con người Hàn điện hạ không tồi, đối xử với chúng ta cũng rất tốt, chúng ta an phận ở lại đây, không lo ăn không lo uống còn có người hầu hạ, tính ra vẫn tốt hơn lang thang bên ngoài nhiều.”
Tô Băng không lên tiếng.
Thỏ trắng nghĩ một lát, lại uyển chuyển nói: “Đừng quá để tâm những lời hắn nói…”
Nói là “lát nữa” quay lại, nhưng lúc này đã bao nhiêu cái lát nữa rồi? Bảo Tô Băng chờ hắn, nhưng thực sự chờ lại có thể chờ được cái gì?
Tô Băng mặt không cảm xúc nhìn về phía trước, đôi mắt đen láy như trời đêm mịt mù, trở nên mơ hồ không rõ.
Không được đặt những lời hắn nói trong lòng? Cho nên những hứa hẹn một tháng kia chỉ là thuận miệng nói ra?
Tô Hàn vốn muốn tùy tiện băng bó một chút, cầm máu xong sẽ mau chóng quay về hậu viện, nhưng kì lạ là miệng vết thương sau khi thoa thuốc lại vẫn không thấy đỡ hơn.
Tô Hàn cuống lên, dứt khoát vận dụng sức mạnh trong cơ thể, tăng nhanh tốc độ lành thương, nhưng kỳ quái là như thế này cũng không thấy tác dụng.
Chuyện gì thế này?
Tô Hàn tỉ mỉ kiểm tra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-can-cai-choc-thung-troi/1335826/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.