Tô Băng đi thẳng vào vấn đề: “Ngươi tới nơi này làm gì?”
Người khác nghe như thế chắc sẽ cảm thấy kì quái, rõ ràng là ngươi tìm đến Thủy Trạch Lĩnh Vực, thế nào lại thành ra ngươi hỏi câu này.
Nhưng Tô Tuyết lại rất rõ ràng. Y nghiêng người: “Vào trong nói.”
Tô Băng liếc nhìn y, Tô Tuyết mỉm cười.
Tô Băng phiền nhất là cái bộ dáng âm dương quái khí này của y, nhưng ở đây đông người, có mấy lời quả thực không tiện nói ra, y sải bước lên trước, tiến vào thủy cung tản ra ánh sáng màu xanh thẳm.
Tô Tuyết sống rất hưởng thụ, thủy cung được trang trí hoa lệ nhưng không mất đi vẻ lịch sử tao nhã, trên trần gắn một viên tinh thạch cực lớn phát ra ánh sáng màu bạc, dưới chân càng huyền diệu hơn, giẫm lên thì rắn chắc, nhưng đi lên phía trước, từa tựa như có vân nước bập bềnh, từ từ khuếch tán ra bốn phía.
Không thể nghi ngờ, đây là một tòa cung điện cực kỳ mộng ảo, đồng thời cũng mang sức mạnh cường đại và có những chỗ không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng Tô Băng không để ý, dù vật có kì quái thế nào đi chăng nữa thì trong mắt y cũng chả khác biệt gì.
Sau khi Tô Tuyết mời Tô Băng ngồi xuống, người hầu phục vụ lần lượt bưng trái cây mỹ vị và rượu ngon lên, bày biện xong rồi lại nhẹ nhàng rời đi.
Một cái cung điện to như vậy chỉ còn lại hai người bọn họ.
Tô Băng nói: “Đừng lãng phí thời gian nữa, trước khi trời sáng ta phải về.”
Tô Tuyết hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-can-cai-choc-thung-troi/1335805/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.