A! Bạch Tuyết Công Chúa, Thổi Địch Tiên Tử, lục y thiếu nữ và cả Tiểu Mãn...
Bỗng nhiên một âm thanh yếu ớt từ từ truyền đến.
Âm thanh này cắt đứt dòng suy nghĩ của chàng. Chàng đứng dậy đi về phía phát ra âm thanh, chỉ thấy bốn bề vắng lặng, tường do những tảng đá bằng phẳng xếp thành không thấy có vết tích gì cả.
Chàng chú ý lắng nghe, âm thanh này càng lúc càng rõ.
Hình như có gì đó đang đập vào vách đá, âm thanh càng lúc càng gần. Chàng tiến đến bên phía đông của vách đá, áp tai nghe, cảm thấy âm thanh vang lên ầm ầm.
Âm thanh đó đột nhiên im bặt.
Chàng lui người ra, bỗng thấy trên đỉnh đầu có một cái lỗ khoảng một tấc, một luồng ánh sáng xuyên qua, trong lòng mừng rỡ vừa muốn tung mình lên thì từ lỗ nhỏ ấy ló ra một khuôn mặt quyến rũ nói:
- Tiểu huynh đệ, khổ lắm phải không? Chàng liếc mắt nhìn khuôn mặt quyến rũ ấy, rồi vội cúi đầu xuống nhìn mặt đất một cách mê muội.
Âm thanh quyến rũ ấy lại vang lên:
- Sao thế? Đói quá rồi phải chăng? Chàng trầm lãnh liếc người này tức giận nói:
- Hà tất phải giả từ bi.
- Ái chà, ta đến thăm ngươi là có ý tốt, sao ngươi lại không biết tốt xấu thế nào?
- Ý tốt ư? Hừ! Ta thì không tin trong Thiết Huyết Bảo này có người tốt tồn tại...
Thiếu phụ đành lơ nói:
- Tiểu huynh đệ, sao lại nói như thế chứ? Cho dù là hang cọp, cũng có con không ăn thịt người, huống hồ là Thiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-bo-than-cong/1239686/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.