Phòng làm việc rộng rãi sáng sủa, lấy màu sáng làm tông màu chính, sắc đỏ làm phụ, giữa giản đơn lộ ra vẻ xa hoa, có vẻ rất khác biệt mà lại thanh lịch. Thiệu Trạch nhìn chung quanh một vòng, y đoán căn phòng này là thiết kế riêng cho Huyền Mộc Yến, bởi vì dù là đồ trang trí hay cách bày bố đều phù hợp với thẩm mỹ của tên biến thái này.
Trong phòng đặt một bộ sofa quý giá, Huyền Mộc Yến vừa ngồi ở đó vừa đọc thư. Gã mặc chiếc áo blouse trắng, trước mặt đặt một tách trà nóng, càng tôn lên khí chất tao nhã. Toàn bộ hình ảnh đều khá có tính thưởng thức.
Thiệu Trạch thong thả bước tới ngồi đối diện với gã, mỉm cười nhìn gã.
“Cậu bị đánh dấu rồi?” Huyền Mộc Yến nhanh chóng nhận thấy chất dẫn dụ trên người y đã thay đổi, gã ít nhiều cũng có chút kinh ngạc, ôn hòa nói “Tôi thật không biết đến cùng là ai có thể khiến cậu cam tâm tình nguyện như vậy đấy.”
“Ông sẽ biết ngay thôi.” Thiệu Trạch nói xong, thấy Cảnh Hạo đang ngồi xuống bên cạnh mình, y liền cười tít mắt dựa vào hắn, Cảnh Hạo tự nhiên ôm y, nhìn Huyền Mộc Yến “Hân hạnh.”
Huyền Mộc Yến nhìn hắn, hai giây sau, gã lịch sự cười “Hóa ra là anh Cảnh.”
Cảnh Hạo gật đầu, im lặng quan sát gã, chỉ cảm thấy ánh mắt gã tuy ôn hòa nhưng trong mắt lại hoàn toàn không có nhiệt độ, trông không giống như đang nhìn một con người mà là đang nhìn một vật phẩm.
Thật khiến người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-bao/2036770/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.