Chiến tranh lớn ở khu mười đã chấm dứt từ lâu, các quốc gia đều đang bắt đầu xây dựng lại sau chiến tranh, giương mắt nhìn lên, xi măng cốt thép giống như khung xương của con thú lớn, trong bóng đêm trông có vẻ trang nghiêm mà u ám.
Thiệu Trạch mỉm cười đi lòng vòng trong căn phòng ở khách sạn, hài lòng đi tới sofa ngồi xuống “Không tệ, nhìn qua tốt hơn cái hôm qua ở.”
Cảnh Hạo đi qua ôm y xoa đầu “Nơi này không bị ảnh hưởng của chiến tranh.”
Thiệu Trạch ừ một tiếng, lười biếng vùi vào lòng hắn.
Khu vực này cũng không giàu có, Cảnh Hạo vốn tưởng dựa theo tính cách được chiều chuộng của Thiệu Trạch nhất định sẽ không thích ứng nổi, nên hắn đã chuẩn bị ứng phó thật tốt, ai ngờ suốt đường người này lại không oán giận nửa câu, lúc nào cũng mỉm cười, vừa không cản trở vừa không gây phiền hà, vô cùng bớt lo.
Cảnh Hạo biết mình thấy được phương diện khác của Thiệu Trạch, đáy mắt không khỏi mang theo chút ý cười, ôm chặt lấy y.
Lúc trước đám người Thiệu Trạch cũng không bay thẳng tới khu mười, bởi vì hết thảy chỉ là suy đoán, bọn họ không thể khẳng định hoàn toàn người của Huyết Sát chắc chắn sẽ rút theo hướng khu mười, cho nên liền phái người theo địa điểm phát hiện chiếc xe tiếp tục tìm kiếm, sau đó lên xe, vừa đuổi tới nơi đó vừa chờ tin tức.
Trợ lý của Bạch Triệt từng tiếp xúc gần gũi với đối phương, nói bốn người bọn chúng đều là Alpha, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-bao/2036740/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.