Cửa hàng vé số không lớn cũng không nằm ở ngoài đường lớn, mà ở trong một cái ngõ chếch, Thiệu Trạch vừa mặc cho Cảnh Hạo kéo mình đi, vừa móc điện thoại di động ra xem bản đồ. Y hơi cúi đầu, hàng lông mi cong dày, trông có vẻ ngoan ngoãn và im lặng.
Mặt Cảnh Hạo không đổi sắc quan sát mấy lần, tiếp đó hắn bình tĩnh chuyển tầm mắt đi. Mới đầu hắn cũng không quen nắm tay một người lâu như vậy, có điều hắn rất biết điều chỉnh cảm xúc của mình, nên dần dần cũng thích ứng, thỉnh thoảng trò chuyện với tên này vài câu, cảm giác cũng không tệ.
Thiệu Trạch quan sát kiến trúc xung quanh một lúc “Hình như là chỗ quẹo phía trước, quẹo phải là tới.”
Cảnh Hạo ừ một tiếng, tiếp tục kéo y đi.
Thiệu Trạch nhìn thoáng qua, ngũ quan của Cảnh Hạo rất sâu sắc, tuy không hay cười nhưng vẫn vô cùng anh tuấn. Y cười tít mắt lắc bàn tay đang nắm của hai người, tâm trạng vui vẻ nói “Thế nào? Có cảm giác đang nói chuyện yêu đương không?”
“Không có.” Cảnh Hạo thuận miệng hỏi “Cậu thì sao?”
“Có.” Thiệu Trạch rất nghiêm túc “Anh yêu, em trúng tiếng sét ái tình của anh mà.”
Cảnh Hạo đã bình tĩnh từ lâu “Cậu còn dám mặt dày hơn nữa không?”
Thiệu Trạch nghĩ một lát “Cần tôi hôn anh không?”
“… Không cần.”
Hai người vừa đi vừa trò chuyện, chậm rãi tới chỗ rẽ, con hẻm nhỏ này rộng khoảng ba mét, hai bên trồng lê, màu tuyết trắng kéo dài ra xa, trông rất đẹp.
Thiệu Trạch sung sướng bước về phía trước “Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-bao/115612/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.