Lần này Lưu Chí cũng theo tới, xa xa liền nhìn thấy Thiệu Trạch mỉm cười ngồi cầm tách trà, trông rất bình yên và xinh đẹp. Trong lòng anh khẽ chấn động, đây thật sự là Thiếu Chu? Mặt mũi thay đổi là do bị bom nổ?
Lưu Chí vội vàng xuống xe, đánh giá người này ở khoảng cách gần, sau đó liền nhanh chóng bác bỏ. Ban đầu người này cho anh cảm giác rất giống Lý Thiếu Chu, thế nhưng nhìn kỹ lại thì có chút khác biệt. Người này có nhuệ khí được thu vào bên trong, không có yếu đuối như Thiếu Chu.
Lưu Chí nhìn Lý Cố, sau khi hắn thấy người liền chăm chú nhìn vào Thiệu Trạch khiến anh không khỏi thở dài, thầm nghĩ hôm nay nhất định Lý Cố phải thất vọng rồi.
Lý Cố không nói một lời liền bước tới, rốt cuộc dời ánh mắt, gật đầu với Cảnh Hạo xem như chào hỏi.
Cảnh Hạo quan sát phản ứng của Lý Cố, Lưu Chí và Thiệu Trạch. Hắn phát hiện ngoại trừ Lưu Chí lộ ra chút thất vọng thì hai người còn lại chỉ là hờ hững và thản nhiên, căn bản nhìn không ra cảm xúc nào khác. Cảnh Hạo mời họ ngồi, trên mặt chẳng hề có chút mất tự nhiên khi lời nói dối bị vạch trần, biết rõ mà còn cố hỏi “Sao anh lại có thời gian rảnh rỗi tới đây vậy?”
“Có chút việc.” Lý Cố cũng không vòng vo với Cảnh Hạo “Tạo thuận lợi cho tôi, tôi muốn nói chuyện với một mình cậu ấy.”
Cảnh Hạo nhướn mày, nhìn qua Thiệu Trạch “Hai người quen nhau?”
Thiệu Trạch thành thật lắc đầu, dừng một chút, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-bao/115608/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.