Đông đi xuân đến, quần áo của nha hoàn nhất đẳng ở phủ Nghĩa An hầu đều đổi từ áo vải bông dày thành váy dài xanh nhạt bó eo, làm cho cả hầu phủ tràn đầy sức sống và không khí mùa xuân.
Phía sau tấm màn sa, chiếc chăn bằng gấm nhô cao, người ở bên trong hình như phải giãy dụa thật lâu mới vươn một cánh tay trắng nõn từ trong chăn ra. Mấy nha hoàn chờ bên ngoài màn vui vẻ, đang nghĩ người trên giường sẽ tỉnh lại thì thấy cánh tay kia chỉ sờ sờ mép giường, rồi lại rụt vào chăn.
"Tiểu thư, đã tới giờ Thìn canh ba rồi." Bạch Hạ thấy người trên giường không có ý định dậy thì hơi cúi người xuống, giọng nói mang theo ý cười nói, "Hôm qua phu nhân đã dặn người phải dậy sớm, bên Hương Loa các sẽ tới may quần áo mùa xuân cho người."
"Không phải nửa tháng trước người của chế y phòng trong phủ đã làm cho ta mấy bộ rồi sao?" Người trên giường ôm chăn ngồi dậy, mái tóc đen theo động tác của nàng trút xuống, dù chưa được chải chuốt nhưng vẫn suôn mượt như tơ.
Hồng Anh đứng cạnh Bạch Hạ bước tới vén màn sa lên, cười giải thích: "Phu nhân nói vật liệu may đồ ở Hương Loa các dù không phải tốt nhất, nhưng tay nghề ở đấy tinh xảo, kiểu dáng rất đặc biệt."
Hoa Tịch Uyển từ trên giường đứng dậy, sau khi được nha hoàn hầu hạ rửa mặt súc miệng, thì ngồi trước gương, tay trái che miệng ngáp một cái, tay phải nâng má lười biếng nói: "Người ta nói đêm xuân ngủ say, trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-bao-trang/71853/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.