Edit & beta: Hoa Tuyết
Yến Tấn Khâu bước vào hậu viện đã là hai ngày sau, lúc này mặt trời vừa lặn, hắn đứng trong bóng tối nhìn Hoa Tịch Uyển đang ngồi dưới tàng cây nghe nghệ nhân khẩu kỹ biểu diễn, vẻ mặt biến đổi vài lần, nhưng vẫn đứng tại chỗ không tiến lên.
Nghệ nhân khẩu kỹ đang diễn vở "Bách điểu triều phượng", tiếng hót khác nhau của những loài chim, âm thanh vỗ cánh, thậm chí là tiếng gió thổi trong sơn cốc cũng được biểu diễn rất sống động, còn có nước chảy trong khe núi, âm thanh đàn cá nhảy lên từ trong nước, Hoa Tịch Uyển nhắm mắt lắng nghe những thanh âm này, tựa như thấy được chốn bồng lai tiên cảnh.
Có rất nhiều môn nghệ thuật cổ quý giá đã biến mất theo dòng thời gian, khi ở hiện đại, nàng đặc biệt tôn trọng các lão nghệ nhân luôn vất vả vì nghệ thuật, bình thường rất khó xem được những màn biểu diễn thế này, hiện tại có cơ hội tốt như vậy, sao nàng có thể bỏ lỡ. Biểu diễn khẩu kỹ là một lão giả đã hơn năm mươi tuổi, khi ông biểu diễn xong, Hoa Tịch Uyển sai hạ nhân đưa đến cho lão giả một chén trà nhuận hầu, chờ ông uống xong nàng mới nói: "Tài nghệ của lão tiên sinh thật sự rất lợi hại, không hổ là truyền nhân khẩu kỹ của thế gia."
Lão giả nghe vậy có chút thụ sủng nhược kinh nói: "Có thể được quận vương phi tán thưởng là phúc khí tám đời của lão hũ." Ông chỉ là một người làm xiếc, chưa bao giờ được khen là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-bao-trang/2111124/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.