Tối hôm đó Chu Thế Tước trở về với trạng thái say xỉn, anh loạng choạng bước vào trong sau đó mệt mỏi ngã xuống sofa, lấy tay day day trán.
Thật ra khi đi dự tiệc thì anh sẽ rất ít khi uống say, nhưng hôm nay chính là ngoại lệ, có lẽ vì trong lòng không vui, cũng có thể là do không từ chối tiếp rượu từ những ông lớn có tên tuổi kia, hoặc là cả hai.
Chu Thế Tước đột nhiên ngồi bậc dậy, anh đi về phía bếp, lúc này Mễ Nhu vẫn còn dọn dẹp ở trong đó chưa trở về phòng.
Khi nhìn thấy bóng lưng cô, trong lòng anh lại gợn sóng, anh bước đến, ghé sát vào tai cô và thấp giọng: "Chăm chỉ quá nhỉ? Tôi có nên thưởng cho cô không đây?"
Mễ Nhu giật thót tim, chiếc giẻ lau trên tay cũng vì vậy mà rơi xuống, cô mím chặt môi, xung quanh là mùi rượu nồng nặc khiến cô hơi sợ hãi.
Mễ Nhu nhỏ giọng: "Ông chủ, anh say rồi, tôi đi pha mật ong cho anh."
Nhưng cô còn chưa kịp bước đi thì anh đã xoay người cô lại, bàn tay thon dài giữ lấy eo cô, trong ánh mắt là sự lạnh lẽo đến thấu xương.
"Không cần." Anh nói, bàn tay mân mê mái tóc cô, ánh mắt bắt đầu di chuyển xuống bờ môi cô.
Mễ Nhu mím chặt môi, né tránh ánh mắt chứa đầy dục vọng kia, trong lòng cảm thấy vô cùng sợ hãi nhưng lại không thể làm được gì, cơ thể cứ như bị điểm huyệt.
"Ông chủ, hay là anh có đói không? Tôi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ai/3499827/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.