Sống trên đời, thật sự có rất nhiều điều lực bất tòng tâm, không thể làm theo ý mình cũng không có cách nào làm hài lòng người khác.
Cũng như cô, cô vốn dĩ muốn trở thành một người mạnh mẽ, có thể ưỡn ngực ngẩng cao đầu mà sống nhưng lại không thể.
Nhưng thật ra cũng không phải là không thể mà nó chỉ nằm ở sự lựa chọn của mỗi người mà thôi.
Một người mạnh mẽ thì họ sẽ không bao giờ lựa chọn sự yêu đuối còn một người yếu đuối thì họ lại chẳng có cách nào lựa chọn sự mạnh mẽ, bởi vì căn bản là họ không dám.
Có người hỏi cô, tại sao lại phải trốn tránh, không phải chỉ cần giải thích là được rồi sao? Chỉ là một câu nói đơn giản, có khó đến thế không?
Đúng vậy, cô cũng không biết nữa, chắc là do cô vô dụng, cô nhu nhược và nhỏ bé. Thật ra... cô cũng không hiểu vì sao mình lại trốn, rõ ràng cô có thể bình tĩnh đối mặt, bình tĩnh mà giải thích với anh rằng cô chẳng làm sai gì cả.
Nhưng mỗi lần cô nghĩ đến ánh mắt ghét bỏ của anh, nghĩ đến anh sẽ phẫn nộ, tức giận thì cô lại không thể giữ được bình tĩnh nữa. Cô cảm thấy sợ, rất sợ và nỗi sợ đó đã khiến cho cô trở nên nhút nhát và nhỏ bé đến mức tàng hình, và mỗi khi đứng trước mặt anh, cơ thể cô lại bất chật run rẫy, cổ họng như bị nghẹn lại, đầu óc rỗng tuếch.
Cũng như một người từng xém bị chết đuối, họ sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ai/3499817/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.