Ăn cơm tối xong, cô giúp việc còn đang thu dọn bát đũatrên bàn.
Lâm Lệ muốn giúp đỡ, lại bị mẹ Chu kéo sang một bên, nóiđã lâu rồi không gặp cô, muốn nói chuyện.
Hai người ngồi trên ghế sa lon trong phòng khách, mẹ Chuquay đầu liếc nhìn hướng thư phòng, sau đó liếc nhìn Tiểu Bân ngồi bên cạnh xemphim hoạt hình, nhỏ giọng hỏi bên tai Lâm Lệ: “gần đây Chu Hàn làm saovậy.”
Lâm Lệ hé miệng khẽ mỉm cười, nhìn bà nói: “Mẹ, đâykhông phải rất tốt sao.”
“Ừ ừ ừ, rất tốt rất tốt.” mẹ Chu gật đầu lia lịa cườinói: “có điều là mẹ thấy lạ quá, Chu Hàn cái đầu gỗ kia làm sao lại đột nhiênchuyển biến quá như vậy.”
Lâm Lệ chỉ cười cười, cũng không nói. Thật ra thì côcũng không rõ, gần đây thái độ Chu Hàn đối với thằng bé rõ ràng tốt lên rấtnhiều, mặc dù không nói cười tùy tiện, nhưng là ai cũng đều cảm giác được anhthay đổi, không hề bài xích rõ ràng giống như lúc trước, ánh mắt nhìn thằng bémặc dù vẫn nghiêm túc, nhưng không hề lạnh lùng nữa.
Thật ra thì cô có nghĩ muốn hỏi anh tại sao, nhưng cuốicùng vẫn không hỏi ra miệng được, cô cảm thấy cần gì phải đi hỏi rõ ràng nhưvậy, kết quả hiện tại như thế là tốt, như ý mọi người là đượcrồi.
“Lâm Lệ a, lúc trước mẹ nói những lời đó con đừng đểtrong lòng, mẹ gấp gáp quá.” Mẹ Chu lôi kéo tay cô nói.
Lâm Lệ lắc đầu, cầm tay bà, “con khôngcó.”
“Mẹ biết, con là cô gái tốt.” Đề tài này nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ai-thanh-hon/3259929/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.