Cả căn phòng bỗng chốc trở nên yên tĩnh, yên ắng chỉ cònlại tiếng hô hấp của hai người, bầu không khí đột nhiên mậpmờ.
Chu Hàn chăm chú vào người phụ nữ trước mặt, thật lâumới chậm rãi mở miệng: “cô say rồi!”
Lâm Lệ nhìn anh, nở nụ cười, tửu lượng của cô không cao,khi uống rượu đừng nói là rượu đỏ, ngay cả bia cũng chỉ có thể uống tới hai chénlà cùng, không thể nhiều hơn được, nhưng hôm nay cô càng uống càng tỉnhtáo.
Lắc đầu nói: “không hề, tôi còn tỉnh hơn so với bìnhthường” bởi vì ngày xưa cô sống quá mơ hồ, mới có thể yêu đơn phương tới mườinăm, nhưng giờ đây nên tỉnh lại rồi, con người không có quyền cứ mơ hồ mãi được,ít nhất là vì ba mẹ cô, cô nên sống tốt, mà không phải để ba mẹ cách xa mìnhngàn dặm còn phải lo lắng cho cô nữa.
Chu Hàn vẫn nhìn cô, ánh mắt sắc bén như một thanh đaonhọn, có thể đâm thủng bất cứ tấm áo giáp bảo vệ nào trên cõi đờinày.
Vừa mới nói mình không say, bây giờ Lâm Lệ đột nhiên cảmthấy cả người nóng lên, nhiệt độ trên mặt từng chút từng chút tăng lên, sắc đỏsắp lan đầy khuôn mặt nhỏ nhắn rồi.
Đưa tay kéo kéo cổ áo sơ mi, muốn cho mình hít thở dễdàng hơn, thoái mái chút ít. Cô là vô ý, hoàn toàn hành động theo bản năng,nhưng những thứ này lại là sự hấp dẫn chết người đối với một người đàn ông, đặcbiệt là người đàn ông bình thường cấm dục bao năm nay.
Chu Hàn quay đầu đi, dùng sự tự chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ai-thanh-hon/3259909/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.