(Hiện tại)
Cuộc sống an tĩnh như vậy, mới chính là hạnh phúc đi.
Ông chủ mới họ Lục, có được một khu nhà cao cấp, cùng quan hệ gia tộc phức tạp, tôi mỗi ngày ở nơi làm việc mới bận rộn đến không thể ngừng tay.
Đồng nghiệp A Tĩnh hỏi tôi: “A Nhân sao cả ngày làm việc cũng không nói gì?”
Tôi chỉ cười cười.
Lúc ăn cơm trưa nghe bọn họ nói chuyện phiếm cười đùa, bộ dáng cực kỳ vui vẻ. Tôi chỉ là không biết nói xen vào như thế nào.
Không ai gọi tôi là Nhân Nhân, Nhân Nhân. Người kia, chỉ tồn tại an bình trong giấc mộng.
Ngày chậm rãi trôi qua, bất quá chỉ mới hai tháng mà thôi.
Lục tứ thiếu gia mỗi năm đều tổ chức tiệc sinh nhật một lần, phô trương đa dạng. Nhân viên bị điều động qua giúp đỡ, mỗi người chắc chắn sẽ có thêm trợ cấp, nhưng vẫn không có ai chịu đi.
Trong tổ vài người cười hì hì liền đem tôi đẩy lên phía trước. “A Nhân có năng lực lại biết nghe lời, rất thích hợp.”
Tôi nghĩ làm nhiều làm ít cũng không sao cả, huống hồ còn có thêm trợ cấp, cũng có thể dùng trả nợ, bởi vậy liền không chối từ. A Tĩnh lặng lẽ nói với tôi: “Những người đó chính mình không muốn đi mới đẩy cậu đi, bọn họ khi dễ cậu đó A Nhân.”
Bất quá là nhiều việc hơn một chút. tôi cũng có thói quen ngủ muộn, mệt cực kỳ, liền rất nhanh đi vào giấc ngủ, ngay cả mộng cũng không.
Trải qua hai tuần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-ai-ky/2347927/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.