Đương lúc không khí trong phòng thật ngột ngạt khiến người hít thở không thông, người đàn ông cao lớn đứng cạnh giường gỗ liền nhíu mày cất tiếng.
"Ngẩng đầu lên."
Người đang quỳ dưới đất nghe được động tĩnh liền chậm rãi nâng đầu.
Cách một cái rèm, y có thể nhìn thấy bóng dáng thấp thoáng của một thanh niên, nằm xoay lưng đối với hắn, cũng không quan tâm trong phòng xuất hiện thêm mấy người lạ mặt.
"Thưa cậu, đây là con trai của Trần gia- Trần Thiết, hắn được vợ chồng Trần gia mang đến để gán nợ."
Vẫn không có tiếng động.
Người đàn ông :" Thưa cậu..."
Bên trong vang lên tiếng ngáy thật nhẹ.
Người đàn ông:"...."
Trần Thiết:"...."
Người đàn ông đằng hắng một tiếng, sau đó lại đề cao âm lượng, ngữ khí hùng hồn như muốn trục vong thanh niên đang ngủ đến mất hồn vía về.
"Theo lệnh cậu, người đã được mang đến."
Lúc này, bên trong mới phát ra tiếng động nhẹ. Một bàn tay trắng nõn vén rèm châu sang một bên, để lộ cảnh vật bên trong....
Người nằm trên giường là một thanh niên tuấn tú, áo quần trắng tinh càng phụ trợ thêm gương mặt sắc sảo trời sinh khiến người dời không nổi mắt. Thanh niên đưa tay dụi dụi mắt, hừ nhẹ một tiếng, có vẻ vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn.
Trần Thiết nhìn người đến mặt ngu ra.
Người được gọi là Phát Tài không vui, quát." Hỗn xược, còn dám nhìn nữa liền móc mắt mày xuống."
Ngô Hải Xuyên che miệng ngáp một cái, lười biếng nằm rũ trên giường gỗ, chỉ hơi nâng mắt nhìn tên ngốc to con đang quỳ trước mặt mình, đạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bap-nuong-tien-sinh-mua-mot-tang-ba/479418/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.