Bác sĩ kiến nghị trong lúc chờ đợi ghép tuyến thể, Ngô Gia Ý nên ở lại bệnh viện tịnh dưỡng và hồi phục cơ thể, đồng thời cũng xem xét trị liệu vết thương, Stanislav cũng không có ý kiến gì, ở lại bệnh viện để tiện chăm sóc cậu, khi người ngủ rồi có thể tranh thủ xử lý công việc một chút. 
Vu Chấn tuy là bác sĩ chui nhưng kinh nghiệm có đủ, tình trạng Ngô Gia Ý so với những người từng bị cắt tuyến thể đã xem như khá lạc quan. 
Khó ở chỗ không biết nên tìm tuyến thể ở đâu, mà có người ta cũng chưa chắc đồng ý cho. 
Stanislav ngủ ở giường bên cạnh xem chừng Ngô Gia Ý, thấy mấy ngày nay cậu không còn kêu đau nữa mới tạm an tâm, nhắm mắt ngủ một lát, không ngờ lại ngủ một giấc tới sáng. 
Sáng sớm, Stanislav thấy hơi nặng ở lồng ngực mới tỉnh giấc, mở mắt ra thì lại thấy đầu tóc mềm mại xù xù đang dựa trên ngực mình liền có chút hoảng hốt. 
Em ấy qua đây từ lúc nào vậy? 
Hắn không khỏi bất ngờ, nghi hoặc đem người đánh thức." Tiểu Ý...Em tự đi qua đây sao?" 
Ngô Gia Ý theo thói quen dụi dụi vào lồng ngực hắn, mơ màng trả lời. 
"Em muốn ngủ cùng tiên sinh...ngủ một mình lạnh quá." 
Stanislav vẫn không có yên lòng, thấp giọng răn dạy." Lần sau không được tự ý như thế, lỡ ngã thì sau?" 
Cắt tuyến thể ảnh hưởng ít nhiều thần kinh vận động của Ngô Gia Ý, đến ăn cơm còn thấy tay cậu cầm thìa run lên rõ ràng, chứ đừng nói đến đi đường. 
Thiếu niên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bap-nuong-tien-sinh-mua-mot-tang-ba/479400/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.