Dạo này Ngô Gia Ý bỗng trở nên rất lười, vốn dĩ trước đây là chú khỉ nhỏ không thể yên một chỗ quá một giờ đồng hồ nay lại ăn vạ ở trong nhà, không muốn đi ra đường. 
Bùi mẫu nhìn thấy cậu cũng bất đắc dĩ, nghĩ có lẽ là do mang thai nên tâm tình thay đổi nên cũng không mấy để tâm, chỉ dặn dò ở nhà đừng ăn lung tung không thì đau bụng. 
Ngô Gia Ý vâng dạ có lệ, đợi Bùi mẫu đi rồi lại mở tủ lạnh, bê bát dâu tây dầm ra sofa ngồi ăn, lại bật kênh truyền hình yêu thích, thích chí đến run đùi. 
Đang xem đến đoạn gay cấn, điện thoại bỗng reo lên. 
Ngô Gia Ý cầm lên nhìn, rõ ràng thấy là một dãy số lạ không khỏi chần chừ một chút. 
Bất quá, cậu cũng nhấn nghe. 
Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nam trầm ấm đầy từ tính. 
"Là tôi đây." 
Ngô Gia Ý ngẩn ra một lúc. 
"Ngài là ai?" Giọng nói hình như đã nghe qua ở đâu rồi nhưng lại không nhớ rõ là ai. 
Stanislav : ... 
Thế mà lại đem mình quên mất. 
"Tôi là giám đốc của thư ký Hà." Hắn uyển chuyển nhắc nhở. 
Ngô Gia Ý kinh ngạc đến há miệng, dâu trên nĩa rớt lại vào bát. 
"Cậu còn nhớ hôm nay cậu có lịch khám thai ở bệnh viện chứ?" 
Ngô Gia Ý : ... 
Xin lỗi, thật ra thì tôi quên thật. 
Stanislav yên lặng một lát, rồi lại nói."Cậu chờ một lát, sẽ có người qua đưa cậu đi." 
Ngô Gia Ý không kịp phản ứng thì bên kia đã tắt máy, thiếu niên nhìn điện thoại một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bap-nuong-tien-sinh-mua-mot-tang-ba/479376/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.