Long Hạo Thiên chủ động cõng nàng, nàng nhẹ nhàng ghé vào sau lưng hắn,cánh tay ôm chặt cổ hắn.Cuối cùng cũng vào đến trong thành, ở trước một nhà dân hết sức bìnhthường, nàng bảo hắn: “Dừng lại, công tử, đến nhà của ta rồi.”
“Chính là nơi này sao?”
Long Hạo Thiên buông nàng xuống, nhìn xungquanh, có vẻ không tin được một nơi bình thường như vậy lại có thể nuôidưỡng được một nữ tử xinh đẹp như nước đến thế.Nàng gật đầu, thấy trên trán hắn lấm tấm mồ hôi liền lấy khăn lụa ra nhẹ nhàng lau giúp hắn.Long Hạo Thiên ngửi thấy một mùi hương nhàn nhạt thật mê người, thậthưởng thụ, liền để nàng lau mồ hôi trên trán mình.
Hắn nhìn khuôn mặtxinh đẹp của nàng, trái tim đột nhiên rung động.“Hai vị công tử, cám ơn hai vị, nếu không ngại mời đến hàn xá nghỉ ngơimột lát rồi đi tiếp.”
Nữ tử rất lễ phép, chân thành nói.“Tiểu thư, hình như làm vậy không ổn lắm…”
Hắc Ưng còn chưa nói hết lời, Long Hạo Thiên liền cướp lời nói: “Được, đúng lúc ta thấy hơi khátnước.”
Hắc Ưng nhìn thấy hắn nháy mắt một cái, lập tức hiểu được, chắp tay nói: “Tiểu thư, vậy xin quấy rầy.”
“Không có gì, trong nhà vốn chỉ có một mình ta, hơn nữa ta vẫn chưa báođáp được các vị.”
Nữ tử nói xong liền xoay người mở cửa.“Tiểu thư, ta giúp nàng.”
Long Hạo Thiên bước nhanh đến đỡ nàng.
Nàngthấy hắn đỡ lấy cánh tay của mình, sắc mặt lập tức đỏ lên, ngượng ngùngcúi đầu.Long Hạo Thiên nhìn thấy sắc mặt đỏ bừng của nàng, trong lòng càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-vuong-liet-phi/2813494/quyen-4-chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.