Long Hạo Thiên không mang theo một thị vệ nào, chỉthay đổi thường phục ra cung cùng nàng.
Vân Yên trộm nhìn người bên cạnh, hắn tự tin như vậyđi gặp ca ca và mọi người.
Nhưng mà như vậy cũng tốt, nếu cần thiết bắt hắn làmcon tin, ha hả chủ ý này không tồi, trong lòng nàng đắc ý nghĩ.
“Yên tâm bọn họ không làm gì được bổn Vương đâu.
Nếuchút tự tin ấy mà cũng không có, bổn Vương làm sao dám một mình mang ngươi đira ngoài?”
Long Hạo Thiên nhìn ra tâm tư của nàng, thấp giọng nói bên taicủa nàng.
“Vương tự tin như vậy, Vương không sợ vạn nhất (chẳng may) sao?”
Tim của Vân Yênđập dồn dập, người này rõ ràng biết chính mình suy nghĩ cái gì.
“Đương nhiên sợ, nhưng mà nếu gặp chuyện không may,bổn Vương đã nghĩ ra một cách rất tốt.
Ngươi không phải là con tin tốt nhấtsao?”
Ánh mắt Long Hạo Thiên nhìn chằm chằm vào nàng.
“Âm hiểm.”
Vân Yên trừng mắt liếc hắn một cái,không thèm để ý tới hắn, nhanh chân bước về phía trước.
Nhưng nàng biết, thị vệcủa hắn nhất định đi theo, ẩn thân ở một nơi bí mật gần đó.
Long Hạo Thiên nhanh chân bước vội theo nàng, độtnhiên cảm thấy muốn trêu đùa nàng, nhìn thấy bộ dạng tức giận của nàng làchuyện hắn vô cùng khoái trá.
Vân Yên nhìn thấy gian nhà nhỏ rách mướp trước mắt,nhìn chung quanh là những tên ăn mày ngủ đầy đất, bẩn, loạn không chịu nổi.
Tâmđau xót, cha nàng đang ở nơi này sao?
Có tên ăn mày phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-vuong-liet-phi/2813420/quyen-4-chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.