“Ca ca, huynh đi nhanh lên, chuyện còn lại muội khắcbiết xử lý.”
Làm xong Vân Yên thúc giục hắn, nơi này dù sao cũng là hoàngcung, nếu bị người khác phát hiện chỉ sợ sẽ phát sinh nhiều chuyện không hay.“Yên Nhi, vậy muội bảo trọng, mau đi xem xét tin tứccủa cha, huynh đi trước.”
Vân Dương cũng biết mình không thể ở lại lâu.
“Vâng, đi mau đi.”
Vân Yên vừa định mở cửa thìcửa lại bị Tiểu Thanh mở từ bên ngoài.
“Nương nương, đại thiếu gia, không hay rồi, nô tỳ thấyVương đang đi về phía này.”
Sắc mặt nàng lo lắng, nói.
Không biết nên làmthế nào mới được.
“Cái gì?”
Sắc mặt Vân Yên cũng biến đổi, Long HạoThiên thông minh như vậy, chỉ cần liếc mắt là có thể phát hiện ra ca ca đanggiả dạng.
Làm sao bây giờ? Nếu hắn bắt ca ca liệu có chịu thả ca ca nữa không?Không thể để cho ca ca bị hắn bắt được.
“Nương nương, nếu không, để đại thiếu gia núpđi.”
Thấy nàng gặp khó khăn, Tiểu Thanh đề nghị, bây giờ rời đi là khôngkịp nữa rồi.
“Không được.”
Vân Yên lập tức bác bỏ.
Nếu hắn đếnđây có phải là đã biết cái gì rồi hay không? Nếu là như vậy cho dù ca ca có núpđi hắn cũng sẽ tìm ra được.
Nghĩ vậy nàng lập tức phân phó: “Ca ca, cùngmuội đi.
Tiểu Thanh, Vương đến đây ngươi cũng không được nói cái gì nhé, cứ trảlời ta đi vắng.”
May mắn, Tử Yên cũng đã quen thuộc nơi này, nên đã nóicho nàng biết một cửa sau đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-vuong-liet-phi/2813363/quyen-4-chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.