“Tiểu Thanh.”
Nhìn thấy nàng, Vân Yên vui mừnggọi, đi về phía nàng.
“Tiểu...
Công chúa.”
Tiểu Thanh nhìn thấy nàngcũng rất xúc động, muốn đi tới nhưng lại bị binh lính gắt gao ngăn lại.
Long Hạo Thiên cau mày nhìn nàng, hẳn là các nàng rấtthân quen, bèn phất tay, ra hiệu cho binh lính đang ngăn cản buông nàng ra.
“Công chúa.”
Ngay lập tức Tiểu Thanh vội chạy tớitrước mặt nàng, chưa kịp nói lời nào thì nước mắt đã rơi.
“Tiểu Thanh, thật sự là ngươi? Ngươi vẫn chưa trở vềsao?”
Vân Yên ôm lấy nàng, sự vui mừng lúc gặp lại không thể diễn tả bằnglời.
“Công chúa, Tiểu Thanh vẫn chưa trở về, Tiểu Thanh vẫnmột mực chờ công chúa.”
Tiểu Thanh rưng rưng nhìn nàng, cuối cùng hôm naycũng đã gặp được công chúa.
“Tiểu Thanh...”
Vân Yên cảm động nhìn nàng, dùngtay sờ lên mặt nàng rồi lại ôm chặt nàng.
“Công chúa, nô tỳ muốn ở cùng một chỗ với người, ngườidẫn theo nô tỳ tiến cung đi.”
Tiểu Thanh nhìn nàng cầu xin.
Lúc này Vân Yên mới quay lại nhìn Long Hạo Thiên,buông Tiểu Thanh ra rồi đi đến trước mặt hắn: “Vương, Tiểu Thanh đã hầu hạthần thiếp từ nhỏ đến lớn, lần đó Lâm mama nói Vương căn dặn không cho phépthần thiếp dẫn người tiến cung, nàng liền một mực chờ ở ngoài cung.
Thần thiếpmuốn cầu xin Vương cho phép nàng tiến cung cùng thần thiếp.”
“Chuẩn.”
Long Hạo Thiên phân phó, hiếm có một nôtỳ trung thành như vậy.
Hơn nữa, chỉ là một nô tỳ cũng không phải là chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-vuong-liet-phi/2813355/quyen-3-chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.