“Không thể.”
Long Hạo Thiên chỉ trả lời nàng đơn giản hai chữ.
“Không thể?”
Vân Yên thiếu chút nữa mất đi phản ứng, lập tức nổi giận: “Tại sao không thể? Quân vô hí ngôn, sao ngươi có thể lật lọng như vậy?”
“Bổn Vương lật lọng khi nào? Bổn Vương đã nói nếu ngươi hầu hạ Bổn Vương thoải mái, Bổn Vương sẽ cân nhắc thả các nàng, nhưng hiện tại không phải ngươi hầu hạ Bổn Vương mà là Bổn Vương hầu hạ ngươi thoải mái.”
Long Hạo Thiên giữ nguyên thân thể trần trụi mà ngồi xuống.
“Đi chết đi.”
Vân Yên bị nghẹn không thể nói nên lời, hắn thế nhưng dám đùa giỡn nàng, tức giận cầm lấy thanh kiếm bên cạnh hắn đâm tới.
Long Hạo Thiên chỉ dùng hai đầu ngón tay kẹp lấy kiếm nàng, dùng chút lực đã khiến kiếm rớt xuống đất.
“Đây là lần thứ ba ngươi ám sát Bổn Vương.”
“Đối phó với loại người đê tiện vô sỉ, không giữ lời như ngươi, ta còn có thêm lần thứ tư, lần thứ năm và vô số lần khác.”
Vân Yên tức giận nói xong bỏ chạy ra ngoài, nàng biết có nói thêm cũng không có ý nghĩa gì.
Chạy ra đến ngoài, nàng há mồm hô hấp, hắn sao có thể như vậy?
”
Nương nương, tại sao người lại ở đây?”
Không đợi nàng thở xong, một binh sĩ chạy lại hỏi.
“Ta muốn ngắm mặt trời mọc.”
Vân Yên thuận miệng đáp.
“À…”
Binh sĩ nhìn thoáng lên đỉnh núi đã bị nhuộm đỏ, mặt trời dần nhô lên, chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-vuong-liet-phi/2813266/quyen-3-chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.