Vân Yên nhìn thấy bảo kiếm sáng loáng trước mắt, hắn đang uy hiếp nàng sao? Lập tức nhận lấy kiếm, chĩa vào người hắn: “Ngươi nghĩ rằng ta không dám giết ngươi sao?”
Hắc Ưng chỉ ở đó cười nhạo nàng, ý tứ của nàng rất rõ ràng, chẳng qua hắn cũng không tin nàng dám.
Vân Yên chán ghét nhìn hắn, ánh mắt khinh thường, tay dùng lực cầm kiếm hướng ngực hắn đâm tới.
Hắc Ưng mắt không nháy, thân mình không nhúc nhích, đứng yên tại chỗ.
Thời điểm kiếm đụng tới quần áo hắn, Vân Yên dừng tay lại.
Hắn cư nhiên thật sự không né tránh, mà nàng hiện giờ không thể không thừa nhận rằng bản thân không đủ dũng khí giết người.
“Không dám sao?”
Hắc Ưng nhìn chằm chằm nàng, châm chọc nói: “Ngươi khoan dung nhân từ như vậy, còn muốn giết người ư?”
“Ngươi đang ép ta, ta thật sự động thủ.”
Vân Yên xoay kiếm nắm thẳng lại, hận mình vì sao không dám xuống tay.
“Vậy ư, thì ra lúc trước ngươi đều giả bộ?”
Hắc Ưng cố ý ra vẻ tỉnh ngộ nói.
“Ngươi…”
Vân Yên tức giận nhìn hắn, thế nhưng vẫn là không thể xuống tay, tay cầm kiếm hiện tại còn đang run rẩy.
Đúng lúc nàng muốn buông tha, vứt kiếm trong tay đi thì ngoài cửa truyền đến một giọng nói lạnh băng.
“Giết hắn, bổn vương sẽ cho ngươi được tự do quay về Vân triều.”
‘RẦM’ cửa bị đẩy mạnh ra, thân ảnh cao lớn của Long Hạo Thiên xuất hiện ở cửa, ánh mắt lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-vuong-liet-phi/2813223/quyen-2-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.