Vài ngày sau. 
Vân Yên nằm ở đó, lẳng lặng xem sách mà nàng mang từ Vân triều đến. 
Bây giờ mới biết thì ra bị lạnh nhạt cũng là một loại ưu đãi. 
Chính là, tất cả mọi người đều coi nàng như rắn rết. 
Tử Yên các từ ngày nàng tiến cung không hề có một người lui tới gặp nàng, nhờ thế mà nàng cũng được thanh tịnh. 
Nàng như nhớ lại trước kia khi còn ở phủ Tướng quân, những lúc rảnh rỗi nàng lại nằm trên ghế ngoài sân phơi nắng. 
Long Hạo Thiên mấy ngày nay cũng không thấy tới, nghe Tử Liên nói hắn đã xuất cung mang binh lính đi chinh chiến. 
Nàng thở ra một hơi dài, như vậy nàng cũng có thể gạt đi phẫn nộ, thư giãn một chút. 
Thậm chí trong đầu nàng còn có một ý nghĩ ác độc, đó là hắn tốt nhất vĩnh viễn đừng quay về. 
“Nương nương… nương nương…” 
 Tử Liên vội vàng chạy từ bên ngoài vào, vẻ mặt mang vẻ thần bí. 
“Làm sao vậy?” 
 Vân Yên khép sách lại, hỏi. 
“Nương nương, người biết gì không?” 
 Tử Liên nhìn ngó chung quanh sau đó mới hạ giọng nói: “Nô tỳ vừa rồi vô tình nghe được hai ma ma nói chuyện về cấm địa, nơi đó có một nữ nhân bởi vì phản bội Vương, cùng một nam nhân khác ở chung một chỗ sau đó bị Vương nhìn thấy. 
Chính là từ đó về sau, tâm tình của Vương đã thay đổi.” 
“Phản bội?” 
Vân Yên nhíu mày giật mình, chẳng lẽ nam nhân kia chính là Hắc Ưng? Nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-vuong-liet-phi/2813220/quyen-2-chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.