“Ngươi câm miệng…” 
 Long Hạo Thiên đột nhiên quát: “Hắc Ưng, nếu ngươi thẳng thắn thừa nhận ta còn nể ngươi là nam nhân chân chính. 
Thật không ngờ, ngươi cư nhiên đem trách nhiệm đổ lên đầu một nữ nhân, ta thật không hiểu sao nàng có thể yêu ngươi.” 
 Nói đến đây sắc mặt hắn nhăn nhó lại. 
“Yêu?” 
 Hắc Ưng bỗng cười ha hả… “Chúng ta thực là tự làm cho mình cảm thấy bi ai.” 
“Đừng đem ta và ngươi đặt cùng nhau, ngươi không xứng. 
Chúng ta hiện tại là kẻ thù… là kẻ thù không đội trời chung…” 
 Long Hạo Thiên nghiến răng nói. 
Nếu không phải mình cùng hắn ngang tài ngang sức, khó phân cao thấp, thì đã sớm giết chết hắn rồi. 
“Kẻ thù?” 
 Khóe môi Hắc Ưng nhếch lên châm chọc, hắn biết nút thắt này có lẽ cả đời cũng sẽ không gỡ được, đột nhiên rút kiếm về, thân ảnh liền biến mất. 
Long Hạo Thiên nhìn về hướng hắn biến mất, tay siết chặt lại nện xuống bàn, quát: “Một ngày nào đó ta sẽ tự tay giết chết ngươi.” 
Đứng ở nóc nhà không xa, Hắc Ưng nghe được lời nói của hắn, vẻ mặt trở nên bi thương: “Nếu thật sự có ngày đó, ngươi nhất định sẽ hối hận. 
Ta sẽ không để ngươi có cơ hội hối hận đâu.” 
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ 
“Nương nương, thương thế của người đã khá lên nhiều rồi, mau ăn nhiều chút đi. 
Người nhìn người xem, gầy đi nhiều quá.” 
 Tử Liên vừa giúp nàng ăn cháo, vừa đau lòng nói. 
“Ta ăn đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-vuong-liet-phi/2813215/quyen-2-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.