Lúc Vân Yên tỉnh lại liền cảm thấy đầu ngón tay đau đớn, mở to mắt định xoay người.
Lập tức cung nữ bên cạnh liền nhắc: “Yên Phi nương nương, người không thể cử động.”
Không thể cử động? Nàng sợ run, cảnh giác nhìn gian phòng tráng lệ dị thường xa hoa, nơi nơi đều là một màu vàng chói mắt chứ không phải giới luật cung lúc trước.
Ánh mắt hạ xuống một chút, chợt nuốt một ngụm khí lạnh, toàn thân nàng có điểm không đúng.
Bởi vì, trên ngực nàng đặt hai đóa mẫu đơn kiều diễm, phía dưới bụng là một lá sen.
Nàng nằm thẳng tắp trên một cái bàn nhẵn bóng, chung quanh thân thể được phủ đầy hoa tươi.
“Các ngươi đang làm cái gì vậy?”
Vân Yên vừa thẹn vừa giận, ngồi dậy ném đi đóa hoa mẫu đơn trước ngực, định bước xuống thì bị cung nữ bên cạnh ngăn lại.
“Nương nương, vạn lần không thể.
Đây chính là mệnh lệnh của Vương, không thể cãi lời.”
‘ Ngươi nói cho ta biết đây là làm cái gì ? Quần áo của ta đâu rồi.’ Vân Yên nhìn xung quanh không thấy quần áo của mình, mặc dù có đứng dậy cũng không thể như vậy đi ra ngoài.
‘Nương nương, người không biết sao ?’ Cung nữ có chút kinh ngạc nhìn nàng, vốn tưởng nàng đã hiểu rõ rồi.
‘Ta cần biết cái gì ?’ Vân Yên hỏi lại nàng ta, bản thân chỉ muốn biết vì sao lại như vậy ?
‘Nương nương, đây là truyền thống của hoàng cung Long Triều, chính là để người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-vuong-liet-phi/2813197/quyen-2-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.