“Không cảm thấy tiếc sao? Đó chính là tín vật của hắn mà.”
Ánh mắt Long Hạo Thiên nhìn chằm chằm vào nàng, nàng cũng thực thông minh, có thể phát hiện được tâm tư của hắn
“Có gì đáng tiếc chứ? Thần thiếp không quen biết hắn, thần thiếp lại là nữ nhân của Vương.
Vương đã không thích, theo lý thường thần thiếp cũng nên không thích, huống chi một tên cường đạo sao có thể so sánh với Vương?”
Vân Yên nhìn hắn, nhấn mạnh từng từ, hỏi ngược lại.
“Ngươi thực thông minh.”
Long Hạo Thiên ngón tay lạnh băng hướng tới cằm nàng.
“Thần thiếp không phải là thông minh, chỉ là thần thiếp quý trọng sinh mệnh này, không muốn chỉ vì những chuyện giả dối không có thật khiến cho bản thân phải đấu tranh với sinh tử.”
Vân Yên thản nhiên nói, chỉ cần còn sống chính là hi vọng duy nhất của nàng.
“Ngươi vì ai mà quý trọng sinh mệnh?”
Ngón tay Long Hạo Thiên dừng lại ở trên đôi môi hồng hồng của nàng.
“Vì phụ hoàng, vì mẫu hậu , vì những người thân của ta, bây giờ là vì người.”
Vân Yên nói, tuy rằng nói dối, nhưng vẫn có điểm chân thật.
“Vì bổn Vương?”
Long Hạo Thiên sửng sốt, không nghĩ tới nàng sẽ nói như vậy?
“Là vì Vương.”
Vân Yên nhìn hắn, ngữ khí rõ ràng.
“Thần thiếp chính là nữ nhân, là một nữ nhân bình thường, luôn nghĩ rằng chỉ yêu một người là tướng công, yêu đứa nhỏ của mình, nhìn thấy bọn họ hạnh phúc là ý nghĩa sống của thần thiếp.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-vuong-liet-phi/2813184/quyen-2-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.